Thứ Năm, 29 tháng 12, 2011

KẺ TIÊN TRI - KAHLI GIBRAN

 KẺ TIÊN TRI 
(sách rút ngắn)

                     KAHLIL  GIBRAN
               ALMUSTAPHA  đấng được chọn,được yêu và là bình minh ngay trong lúc sinh thời,đã nói:"...Hỡi dân thành Orphalese,ta biết nói gì đây ngoài những điều đang chuyển động trong hồn các ngươi...?
               (cuộc trò chuyện bắt đầu)

I.  VỀ NỖI BUỒN VUI :
    Niềm vui của các ngươi là nỗi buồn lô diện...nỗi buồn càng sâu khắc vào con người các ngươi bao nhiêu,thì niềm vui các ngươi chứa đựng cũng đầy bấy nhiêu .
    Há chẳng phải chén đựng rượu nho các ngươi uống chính là cái chén đã bị nung trong lò gốm đó sao ? và há chẳng phải đàn Tỳ Bà xoa dịu tâm hồn chính là khúc gỗ đã bị dao khoét đó sao ?
    Khi sung sướng hãy nhìn sâu vào lòng mình và các ngươi sẽ thấy đó là điều dã gieo buồn rầu ,nay đem sung sướng lại cho các ngươi đó thôi.
    Khi buồn rầu hãy nhìn vào lòng mình và các ngươi sẽ thấy thục ra các ngươi đang khóc điều đã từng là nguồn hoan lạc của mình trước kia.
    Có người nói :"  Vui kia cao cả hơn buồn: nhưng những kẻ khác lại bảo :" không ,buồn này cao cả hơn vui..." 
    Nhưng ta nói cùng các ngươi,hai điều ấy chẳng thể phân ly.

2. NỖI ĐỚN ĐAU .
    Đau đớn là sự đập vỡ lớp vỏ bao bọc hiểu biết của các ngươi,như hạt phải vỡ để nhân được phơi ra ngoài nắng,do đó các ngươi cũng phải biết tới đau đớn.
    và nếu các ngươi có thể duy trì lòng kinh ngạc trước những phép mầu thường nhật của đời mình,đau đớn sẽ không kém vẻ kỳ diệu so với hân hoan...
    Các ngươi sẽ chấp nhận nhũng mùa của tâm hồn các ngươi như các ngươi vẫn hằng chấp nhận bốn mùa qua trên đồng mình.
     và các ngươi sẽ thanh thản ngắm suốt những mùa đông phiền não của mình.
                                                                                             
                                                                                                      (Còn tiếp)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét